Những “anh nuôi” trên tàu Cảnh sát biển 8004

Tạp chí Biển Việt Nam - Giữa bao la biển cả, nơi con tàu là ngôi nhà, là trận địa, là điểm tựa của những người lính biển, có một công việc của những con người thầm lặng nhưng lại mang ý nghĩa đặc biệt quan trọng – đó là tổ nuôi quân. Họ không cầm súng nhưng vẫn góp phần giữ vững sức mạnh và tinh thần của cả thủy thủ đoàn bằng những bữa ăn nóng hổi, đầy đủ dinh dưỡng, được chuẩn bị trong điều kiện vô cùng khắc nghiệt.

Căn bếp nhỏ trong lòng sóng gió

Tôi đã nhiều lần theo tàu Cảnh sát biển 8004, con tàu thuộc Hải đoàn 11, Bộ tư lệnh Vùng cảnh sát biển 1 trên các chuyến công tác, đã chứng kiến những khó khăn, những vất vả của các chiến sĩ nuôi quân trên tàu mới thấu hiểu được những đóng góp của các anh là vô cùng ý nghĩa. Căn bếp nhỏ rộng chỉ chừng hai mươi mét vuông trên tàu có đầy đủ các dụng cụ, xoong, nồi chảo, bát, đĩa… Tất cả các dụng cụ, đồ dùng đều được sắp xếp rất ngăn nắp, gọn gàng, sạch sẽ, đúng vị trí theo từng loại dụng cụ. Căn bếp đặc biệt ở chỗ, mọi thiết bị, giá đỡ dụng cụ đều được thiết kế, gia cố sao cho tiết kiệm không gian nhất nhưng lại đảm bảo chắc chắn, an toàn nhất trong điều kiện sóng gió trên biển.

Tổ nấu ăn trên tàu 8004 thường có 5 đồng chí nhưng phải chuẩn bị các bữa ăn cho thuỷ thủ trên tàu với khoảng 100 suất ăn mỗi bữa. Các đồng chí luôn biết phân công, sắp xếp các công đoạn chuẩn bị sao cho phù hợp nhất để các thao tác luôn nhịp nhàng với nhau.

Những “anh nuôi” luôn tất bật với những bữa cơm nóng dẻo cho đồng đội

Trong một chuyến đi công tác trên tàu, tôi đã tận mắt chứng kiến những ngày biển động cấp 7, cấp 8, gian bếp nhỏ dưới khoang tàu lắc lư nghiêng ngả theo từng con sóng lớn. Trong điều kiện ấy, việc nấu nổi một nồi cơm, giữ cho chảo dầu không đổ, xoong canh không trào ra ngoài đã là một thử thách gian nan. Thế nhưng, những người lính ấy – với áo ướt đẫm mồ hôi và tay bám chặt thành bếp – vẫn bền bỉ nấu từng suất ăn, vẫn chăm chút từng món canh, miếng cá, bát cơm nóng hổi cho anh em đồng đội.

Mỗi bữa ăn là một lần tiếp sức

Mỗi ngày, tổ nấu ăn phục vụ hơn 100 suất cơm, từ mờ sáng đến tối muộn. Thực phẩm luôn được bảo quản tươi ngon, đảm bảo trong suốt chuyến đi dài ngày. Thật ngạc nhiên khi nhìn thấy những rổ rau vẫn xanh tươi như vừa hái ở vườn ra được các chiến sĩ nhặt gọn và rửa sạch, đang để cho ráo nước trước khi chế biến. Với nụ cười hiền khô, đồng chí thượng uý chuyên nghiệp Nguyễn Minh Tú, tổ trưởng tổ nấu ăn trên tàu chia sẻ bí quyết giữ nguyên liệu thực phẩm: “Rau xanh và các thực phẩm khác khi đem lên tàu chúng tôi tiến hành sơ chế, rửa sạch, để khô ráo và chia vào các túi theo khẩu phần mỗi bữa ăn trên tàu rồi mới cho vào tủ bảo quản theo đúng nhiệt độ yêu cầu cho từng loại thực phẩm. Làm như vậy để đảm bảo giữ nguyên được dinh dưỡng trong từng nguyên liệu và vẫn tươi ngon như mới”. Đồng chí Tú nói thêm: “Chúng tôi coi gian bếp là mặt trận riêng của mình. Dù không trực tiếp tuần tra, truy đuổi tàu vi phạm, nhưng mỗi bữa ăn ngon là một cách tiếp sức cho đồng đội giữ vững tay lái, chắc tay súng”.

Thực phẩm đa dạng, đầy đủ dinh dưỡng và luôn được giữ tươi ngon

Thực phẩm trên tàu có đầy đủ, đa dạng các nhóm dưỡng chất nhưng cũng rất dân dã, quen thuộc. Dưới bàn tay khéo léo, tài tình của các “anh nuôi”, sự chăm chút tỉ mỉ nêm nếm từng thìa gia vị đã sáng tạo nên những món ăn rất gần gũi nhưng rất thơm ngon, không nhàm chán mà vẫn đảm bảo dinh dưỡng.

Có những bữa, giữa chừng đang nấu, tàu nhận lệnh cơ động khẩn cấp. Mọi công việc lập tức gác lại, gian bếp thu dọn vội vàng để phối hợp cùng đồng đội trên boong tàu. Khi nhiệm vụ hoàn thành, họ lại vui vẻ trở về bên bếp, cùng nhau nhóm lửa, dọn dẹp và tiếp tục nấu nướng như chưa từng có sự gián đoạn.

Âm thầm giữ vững hậu phương giữa biển

Công việc của những “anh nuôi” bắt đầu từ tờ mờ sáng, kết thúc khi mọi người đã ăn xong, rửa dọn sạch sẽ và lên kế hoạch cho ngày hôm sau. Không có ngày nghỉ, không có giờ cố định, bữa ăn trên tàu còn phụ thuộc vào diễn biến của nhiệm vụ. Giữa biển trời bao la, bữa cơm trên tàu không chỉ là dinh dưỡng. Đó là niềm vui nhỏ bé, là sự kết nối, là khoảnh khắc anh em có thể ngồi lại, san sẻ với nhau những câu chuyện đời thường, vơi bớt nỗi nhớ nhà, nhớ đất liền.

Đại uý Vũ Tuấn Anh, Chính trị viên tàu 8004 nói với tôi, ánh mắt đầy tự hào: “Mỗi người lính nuôi quân trên tàu chính là một chiến sĩ thầm lặng. Họ không chỉ nấu ăn, họ đang giữ vững hậu phương giữa biển, tiếp thêm sức mạnh để chúng tôi hoàn thành mọi nhiệm vụ.”

Những người lính hậu cần không đứng trên boong tàu cầm súng, không xuất hiện trong những bức ảnh oai phong trước sóng gió. Nhưng với tôi, họ xứng đáng nhận lấy sự cảm phục sâu sắc nhất. Họ là những người thắp lửa – ngọn lửa bền bỉ nuôi lớn ý chí, sức mạnh và niềm tin cho cả con tàu giữa đại dương mênh mông.

Xin được gửi lời tri ân chân thành nhất tới những người lính thầm lặng ấy – những người đã dệt nên bữa cơm ấm áp giữa muôn trùng sóng gió, những người âm thầm tiếp thêm sức mạnh cho mỗi chuyến hải trình.Giữa đại dương xanh, họ chính là những ngọn lửa hồng không bao giờ tắt.

Thanh Huệ

CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM